NƠI TÔI THUỘC VỀ- Bài viết tham dự cuộc thi " ITPLUS TRONG TÔI LÀ..."

18-06-2016 11:59

Sau đây là bài chia sẻ của bạn Nguyễn Ánh Ngọc - LT0816B , Viện Công nghệ Thông tin – Đại học Quốc gia Hà Nội

"ITPLUS TRONG TÔI LÀ..." là cuộc thi dành riêng cho các bạn học viên của ITPlus Academy. Với mong muốn xây dựng một sân chơi mà tại đây các bạn vừa có thể nói lên được những suy nghĩ, cảm nhận của bản thân về môi trường học tập, về thầy cô, về bạn bè trong "đại gia đình" ITPlus. Đồng thời đây còn là cơ hội để kết nối nhiều hơn nữa giữa các thầy cô giảng viên với các bạn học viên từ đó nâng cao độ tương tác và thúc đẩy môi trường học tập trở lên thú vị hơn.

Dưới đây là bài viết tham gia dự thi của bạn Nguyễn Ánh Ngọc- lớp LT0816B- Viện công nghệ thông tin- Đại học Quốc gia Hà Nội. Bài viết chứa đựng những cảm xúc sâu lắng nhưng vô cùng chân thật của một cô gái chuyên văn " lội ngược dòng" đến với công nghệ thông tin, đến với ITPlus:

" NƠI TÔI THUỘC VỀ

Hà Nội, ngày thu, ngày của những cánh hoa sữa lãng đãng rơi trong màn sương sớm, ngày tâm hồn như những nốt nhạc trầm bổng, du dương... Tôi chậm bước theo những con đường đầy nắng lá trong một chiều thu Hà Nội, thả hồn cùng vài chiếc lá lác đác rơi nghiêng theo chiều gió, rồi lại chợt lắng mình theo những suy tư. Tôi nghĩ về cái tuổi 18 đầy mộng ước và nhiệt huyết thanh xuân, nghĩ về con đường mình đã chọn, nghĩ về nơi đang ấp ủ những ước mơ của tôi – ITPlus Viện Công nghệ thông tin

Tôi mỉm cười thật nhẹ, mỉm cười vì sự lựa chọn của mình. Vì sao ư? Vì cách tôi đến với công nghệ thông tin có lẽ khác với những người bình thường. Tôi không bắt đầu với nó bằng tình yêu hay đam mê như bao bạn khác, mà lại bắt đầu bởi “gia đình”. Một sự lựa chọn theo “định hướng” từ cha mẹ. Tôi bắt đầu cái “duyên” với ITPlus như thế đấy! Song ,có lẽ tôi may mắn hơn những bạn cũng lựa chọn con đường đã được “lập trình” sẵn như tôi, vì tôi đã tìm thấy ở đây một con người khác của mình, đó là một cô gái cũng biết say mê với máy tính, với công nghệ, với những con số khô khan hay những ngôn từ chuyên ngành khó hiểu... Tất cả điều ấy một phần nhờ một sự sắp đặt đầy huyền diệu của “định mệnh” nhưng hơn hết thầy là nhờ những người thầy đầy tâm huyết, nhờ những người anh người chị, người bạn của ITPlus mang lại.

Là một cô học trò lớp văn, mang theo cái say mê với những vần thơ, câu văn đầy êm dịu , tôi thích hòa mình vào những thứ “bay bổng” của nghệ thuật và chưa từng nghĩ mình sẽ đi theo con đường “ lập trình” như hiện tại. Lập trình là một công việc khô khan và đòi hỏi tư duy logic, liệu nó có hợp với một cô gái hay mộng mơ theo dòng cảm xúc văn học hay không? Tôi đã từng cất tiếng thở dài và nghĩ sẽ phải thay đổi bản thân, phải từ bỏ cái sở thích một thời ấy đi. Nhưng không, ngay tại nơi đây, tại “ITPLUS” tôi đã tìm được cái chất “nghệ thuật” ở bộ môn nhiếp ảnh. Đây là môn học đầu tiên của tôi tại trường, ấn tượng của tôi vào này hôm đó là hình ảnh thầy Thanh với mái tóc đã bạc trắng theo những năm tháng của cuộc đời với đôi cánh tay không còn nguyên vẹn. Người thầy ấy giảng giải cho tôi bằng sự nhiệt huyết với nghề, thầy nói về ý nghĩa của nhiếp ảnh, về cách cảm nhận và tạo ra một bức hình đẹp. Tôi bỗng cảm nhận được một người nhiếp ảnh gia cũng như một nhà văn , nhà thơ nào đó, muốn có một tác phẩm tâm đắc cũng cần phải bỏ ra bao công sức, bao vất vả đặc biệt là sự nghiêm túc, sự say mê và tình yêu với cái đẹp và nghệ thuật. Nhà nhiếp ảnh cũng là một nghệ sĩ! Nếu văn học là trang nhật kí lưu giữ từng dòng cảm xúc, thì nhiếp ảnh là những khoảnh khắc được đóng băng lại đáng để nâng niu và trân trọng!

Ngoài những giây phút thả mình theo nghệ thuật tôi còn được học ở ngôi trường này bài học về kỹ năng mềm. Lớp thời gian mải miết trôi, dòng đời không ngừng biến động, nó đòi hỏi ở con người sự toàn diện. Bạn có kiến thức? Nhưng không biết cách thể hiện hay không dám tự tin để khẳng định bản thân? Bạn ngại giao tiếp và không biết hòa mình vào cái chung? Tất cả ở chính môn học này với sức trẻ, lòng yêu nghề thầy Lâm đã dạy chúng tôi tất cả điều đó. Tôi nhớ những cuộc tranh luận, nhớ những giây phút mọi người cùng nhau bảo vệ ý kiến, cùng nhau chấp nhận thử thách và vượt qua nó! Tôi nhớ giây phút vỡ òa cùng nhau hò hét trong chiến thắng! Sáu buổi học, sáu ngày tôi cảm nhận được cái “nhiệt” , cái khao khát của tuổi 18 đang cháy rực như màu áo cam, xanh – màu áo đồng phục của mỗi đứa con trong ngôi trường này. Môn học đã khai phá và tạo dựng cho tôi kiến thức, sự tự tin vào chính bản thân mình!

Bạn ghét tiếng anh ư? Tôi cũng ghét! Nhưng bạn thử đến đây học cùng tôi trong một giờ tiếng anh của cô Nhung đi, tôi chắc hẳn nó sẽ không còn nữa. Không còn là sự xa lạ của một ngôn ngữ nước ngoài, cô chậm rãi ôn lại cho tôi những kiến thức đang bay đến với một nơi nào đó sau một khoảng thời gian tạm biệt mái trường THPT.

Bấy nhiêu thôi cũng đủ đem đến cho gieo cho tôi một mầm non mới của tình yêu, nhưng để mầm non ấy lớn lên có lẽ là nhờ thầy Nguyễn Hùng Cường – thầy chủ nhiệm của tôi. Thầy cho tôi cái nhìn khác về người lập trình viên, về những mã code khó hiểu. Người thầy đã nói với tôi rằng: “ Đừng sợ nhé, chỉ cần tạo dựng niềm đam mê và sự chăm chỉ với môn học này, em sẽ học được lập trình”. Nỗi sợ hãi trong tôi dường như tan biến, tôi bắt đầu có động lực để học nó và cũng từ đây tôi bắt đầu thử yêu môn học này. Bài học đầu tiên của tôi là những kiến thức cơ bản về tin học, và có cả một chút phần đầu về lập trình khi tiếng kêu than của những đứa học trò chúng tôi vang lên với thầy vì đống lý thuyết dài dằng dặc. Có thể là mới phần đầu thôi, nên tôi chưa cảm nhận được độ khó và sự khô khan trong những mã code kia. Nhưng tôi tin sẽ tôi chinh phục được những mã code loằng ngoằng ấy. Vì tôi có một người thầy tuyệt vời, biết truyền cảm hứng cho từng người học trò! Thầy dạy cho chúng tôi những bài học về thực tế từ chính kinh nghiệm của thầy! Bạn đừng nghĩ học mã code sẽ toàn phải cau có mặt mày, sau những giây phút căng thẳng nghiêm túc, là những câu nói đùa của thầy khiến đám học sinh chúng tôi quên hết những mệt mỏi. Rồi cả những buổi nhận được món quà cho mỗi đứa học trò của thầy vào đầu giờ học hay một buổi liên hoan nhỏ của cả lớp, tất cả như một lời động viên cố lên mà thầy dành cho chúng tôi! Kết thúc mỗi giờ học của môn "lập trình" cảm giác của tôi là tiếc nuối vì kết thúc quá nhanh! Tình yêu với lập trình của tôi, nó đến sau nhưng không muộn, nó như tia ban mai của ngày đông, ấm áp dịu nhẹ mà lại đủ để sưởi ấm và xua tan băng giá để rồi choáng ngợp cả tâm trí.

Các bạn học viên của ITPlus vui vẻ trong hoạt động ngoại khóa

Đến với ITPlus, đến với những người thầy người cô ở đây, tôi cảm nhận sự khác biệt thầy và trò nơi giảng đường đại học như người ta hay bảo đã bị xóa nhòa. Họ khi đứng trên giảng đường thì tận tụy tận tâm, khi lại như những người cha, người mẹ và là người anh cả sẵn sàng chỉ bảo những điều tôi thắc mắc, cùng vui cười sau mỗi lúc căng thẳng!

Bên cạnh tình thầy trò, ITPlus còn mang đến cho tôi những anh chị hướng dẫn, phụ trách năng động, nhiệt tình. Đó là chị Dung – một người có phần không nhỏ trong việc đưa tôi đến với gia đình này. Người chị ấy sẵn sàng giải thích trả lời cho từng câu hỏi của tôi với nụ cười luôn hiện hữu.. Tôi vẫn nhớ những lúc hai chị em nói đùa, lúc nhờ chị xin nghỉ học hay chị tư vấn cho tôi về một điều nào đó tôi không hiểu. Cả chị Linh, chị Nga nữa, hai chị cũng phải vất vả rất nhiều vì “đòi hỏi” lắm kiểu của chúng tôi. Tôi nhớ dáng người nhỏ xinh theo chân chúng tôi trong các buổi thực hành của chị Linh, hay chị Nga luôn thân thiện mỗi lúc chúng tôi nhờ đổi lịch học,... Còn rất nhiều những anh chị khác nữa, nhưng dòng văn ngắn ngủi nên tôi không thể viết hết...

Và càng không thể thiếu bóng dáng của những người bạn vui tính, hài hước cùng lớp trên con đường tình yêu đến với công nghệ thông tin của tôi. Thật may mắn vì tôi được gặp họ, được học chung một lớp, được sống lại những giây phút gần gũi gắn bó nơi xa mái trường phổ thông ngày nào. Hai mươi sáu con người hai mươi sáu tính cách, bốn nữ vương và hai mươi hai nam tử nhờ ITPlus nay đã thành gia đình. Có lúc xa lạ, có giận dỗi, có cả thấu hiểu và vui vẻ! Đặc biệt là sáu cô cậu nào đó của nhóm “Mèo hồng” đã cùng tôi chia sẻ buồn vui, tâm sự để rồi chỉ vài ngày ngắn ngủi từ lạ lẫm đã hóa thân quen...

Cảm ơn ITPlus, cảm ơn thầy cô, cảm ơn các anh chị, các bạn ở đây đã mang đến cho tôi một tình yêu mới với công nghệ thông tin! Cảm ơn vì đã cho tôi sống những phút giây cháy bỏng đam mê của tuổi 18, cảm ơn vì đã mang đến cho tôi một gia đình mới! Cảm ơn bố mẹ đã hướng con theo con đường này. Cảm ơn cả duyên phận thần kì kia!

Tuổi thanh xuân là những cơn mưa rào bất chợt của cuộc đời, tôi sẽ mang theo sự nhiệt huyết của người thầy, tận tụy của người của người cô, tình cảm của bạn bè để làm động lực cho bước đi phía trước!

Thời gian vẫn chảy trôi theo guồng quay vội vã của số phận, không ai biết trước tương lai ra sao nhưng tất cả những kỉ niệm trong hơn 1 tháng qua ở này tôi sẽ khắc ghi thật sâu vào trang kí ức của tâm hồn để nhớ ,để yêu, để tiếp tục... Người ta hay nói mùa thu Hà Nội, mùa để lắng mình, để hoài niệm, và dẫu rằng thế nào tôi đã hiểu mùa thu này tôi đã tìm được đích đến, sẽ không còn giây phút buồn vui vơ mà thay vào đó là sự hứng khởi, sắn sàng trong cuộc hành trình mới. Viện công nghệ thông tin – ITPlus và lớp lập trình LT0816B là gia đình tôi, là nơi tôi thuộc về, nơi tạo dựng, nơi đã cho tôi đam mê...

Hà Nội, thu yêu thương!"

- Thời gian tổ chức:

- Ban tổ chức sẽ bắt đầu nhận bài từ ngày 25/08/2016 đến ngày 05/10/2016.

- Chấm điểm từ ngày 06/10/2016 đến ngày 15/10/2016.

- Công bố kết quả ngày 16/10/2016

- Trao giải vào ngày 20/10/2016

¤Thể lệ cuộc thi

- Các đối tượng tham gia viết bài cần like fanpage ITPlus Academy để bài viết hợp lệ.

Cuối mỗi bài viết người tham dự cần ghi rõ thông tin liên lạc bao gồm: Họ và tên, Số điện thoại, địa chỉ email, Cơ quan hoặc trường lớp theo học (ITPlus sẽ tổng hợp những bài viết của các bạn và sẽ đăng lên website và facebook mỗi tuần để cập nhật bình chọn).

- Các bài viết sẽ được chỉnh sửa lại cho đúng chính tả (không chỉnh sửa về nội dung) và update thường xuyên lên website và facebook để cá nhân có thể like & share để dành kết quả tốt nhất cho bài viết của mình.

- Lượt Like, Comment và Share chỉ được tính cho 1 nick Facebook (Không tính 1 nick comment, Share nhiều lần)

Bài viết phải có văn phong trong sáng, ngôn từ rõ ràng. Các bài viết có sử dụng từ ngữ không lịch sự sẽ tự động bị loại (có thông báo qua email).

- Không sử dụng bất cứ hình thức hack like & share. Bài viết vi phạm sẽ tự động bị xóa trên fanpage.

- Hình ảnh sử dụng trong bài viết có thể được chụp bằng điện thoại hoặc máy ảnh. Có thể yêu cầu sự trợ giúp, hỗ trợ thiết bị từ ban truyền thông ITPlus.

- Sau khi chốt kết quả sẽ được thông báo trên fanpage và tổ chức trao giải.

¤ Cách thức chấm điểm

- Lượt like, comment và share trên facebook: 50% tổng số điểm

+ 1 like = 1 điểm

+ 1 comment = 2 điểm (comment của bạn bè vào bài viết, tag bạn bè)

+ 1 share = 3 điểm

- Ban giám khảo: 50% tổng số điểm

+ Thầy Hoàng Văn Thắng - Giám đốc ITPlus Academy

+ Nhiếp ảnh gia Quốc tế Bùi Đăng Thanh

+ Thầy Nguyễn Hồng Sơn – Trưởng phòng Đào tạo

Tiêu chí: văn phong trôi chảy, nội dung ý nghĩa, hấp dẫn, có thông điệp truyền tải, hình ảnh đẹp.

¤ Cơ cấu giải thưởng:

Giải nhất: Giấy chứng nhận + 1 máy ảnh Sony H300 trị giá 3.600.000đ + 1.000.000đ

Giải bài viết được yêu thích nhất (có lượt like và share trên facebook nhiều nhất): Giấy chứng nhận + Điện thoại Oppo Neo 7 trị giá 3.200.000đ

¤ Địa chỉ nhận bài viết:

Email: sro.itplusiti@gmail.com hoặc nộp bài viết trực tiếp tại Phòng đào tạo tầng 4 - ITPlus Academy - Viện CNTT - ĐH Quốc gia Hà Nội

SĐT: Ms. Linh - 0968 787 926

Mọi thắc mắc về thể lệ các bạn có thể truy cập vào facebook và website để biết thêm tiết:

https://www.facebook.com/HocVienITPlusAcademy/?fref=ts

http://itplus-academy.edu.vn/

Bài viết cùng chủ đề